Cơ Vô Tuế cũng rất nhạy bén nhận ra suy nghĩ của Triệu Khách, trên khuôn mặt lạnh băng hơi đỏ lên.
Nàng hừ lạnh, ánh mắt nhìn về phía khoảng rừng cây rối bời.
Trong chốc lát, đôi mắt như bảo thạch trở nên hung
“Tạch tạch tạch két!”
Một tràng tiếng vặn vẹo xương cốt khiến người ta sợ hãi, trong bước chân tập tễnh, một đôi mắt màu ngọc bình xuất hiện từ trong rừng sâu, là Lạc Nữ.