Nếu lại cho thiếu niên này đủ thời gian và một chút xíu kỳ ngộ, tin tưởng sẽ vượt xa hắn ta, thậm chí có thể đạt được thành tựu kinh người nào đó.
Đây là một thiên tài tuyệt đỉnh, cho dù là đối thủ của nhau, trong lòng Từ Vũ cũng thấy tiếc hận thay cho hắn ta.
Thiếu niên không nói gì cũng không thể nói chuyện, trong con mắt màu nâu lờ mờ như hiện ra một bóng người, là mẫu thân của mình.
Một nữ nhân hiền lành độc thân, nàng hồ đồ bị nam nhân kia dỗ ngon dỗ ngọt lừa bịp, lừa tiền lừa sắc, cuối cùng trở thành người đáng thương bị vứt bỏ.
Sau khi sinh ra mình, một mình dựa vào giặt quần áo, rửa chén bát cho người ta để nuôi nấng mình.