Triệu Khách nghe vậy không khỏi cúi đầu, đưa tay lau bông tuyết dưới người, để lộ ra băng cứng phía dưới bông tuyết… Một khuôn mặt người mơ hồ đột nhiên xuất hiện trước mặt Triệu Khách.
Mặt người rất mơ hồ, vì nguyên nhân độ sâu nên Triệu Khách không cách nào nhìn thấy bộ mặt thật của nó.
Nhưng Triệu Khách chú ý đến cái bóng mơ hồ này cũng không chỉ có một, mơ hồ thấy dường như nơi sâu hơn còn có càng nhiều bóng dáng.
“Hài cốt các đời chủ nhân Quỷ thị đều ở nơi này, ngoại trừ chủ nhân Quỷ thị còn có rất nhiều nô bộc trung thành chôn cùng, ta đã là đời thứ mười sáu, sau khi chết cũng sẽ ở lại nơi này.”
“Có liên quan gì với ta! Ta cũng không muốn đào mộ tổ tiên nhà ngươi.”