Cơ Vô Tuế và gốc cây già đều đang lẳng lặng chờ đợi, sau khi thấy Triệu Khách và Thuỷ Lộc đến đây, trên khuôn mặt đầy đặn của gốc cây già không khỏi xuất hiện mấy tầng nếp nhăn.
Dáng vẻ khuôn mặt hồng hào, chỉ thiếu thay một bộ quần áo làm tân lang quan.
“Chúc mừng, chúc mừng! Nhưng gốc cây già, ngươi đừng trách huynh đệ không nhắc nhở ngươi, bởi vì cái gọi là trên đầu chữ sắc có một cây đao, muốn trường sinh hay muốn thân đồng tử thì tốt hơn, ngươi xem ta đi, đã nhiều năm như vậy vẫn là thân đồng tử.”
Thuỷ Lộc lời lẽ thấm thía nói với gốc cây già, nhưng Triệu Khách nghe thế nào cũng cảm thấy lão gia hỏa này đang khoe khoang.
“Xéo đi, không cần đến, ngươi đang ghen ghét với ta, chờ xem đi, đợi sau khi lão bà của ta biến hóa chắc chắn sẽ như thiên tiên, chắc chắn chọc mù mắt hươu của ngươi!”