Lúc trước hắn ta thường xuyên tưởng tượng ngày nữ nhi xuất giá, mình nên buông tay như thế nào, nên chúc phúc như thế nào, bây giờ lại phải dùng cách khác tự tay đưa nữ nhi rời xa mình.
“Đi thôi!”
Lau sạch nước mắt trên mặt, giọng Hà Toàn Thuận nghẹn ngào, tiếng hít thở cũng trở nên đứt quãng.
“Còn rất nhiều thời gian.”
Trong lòng Triệu Khách vẫn đang tính toán thời gian, hắn ta đến Uổng Tử thành từ nơi này cũng không tốn quá nhiều thời gian.