Lúc này Triệu Khách mới đột nhiên hiểu rõ, cái gì gọi là “mệt mỏi không yêu”.
Hắn chắp hai tay lại với nhau, đặt ở trước ngực đón ánh nắng trên đỉnh đầu mặc niệm: “A di đà Phật, còn sống! Thật tốt.”
Hắn lấy ra hai cái Bánh bao hoàng kim dược từ trong sách tem, sau khi ăn hết mới khôi phục chút tinh thần.
Trong hiện thực đã qua hai ngày, đoàn đội đã thành lập xong, không ngoài dự đoán, trong thế công cường thế từng lần một của Cơ Vô Tuế, hắn bị ép lấy cái tên đầy sỉ nhục Cơm chùa quân này.
Nguyên nhân không có gì khác, ai bảo hắn bò ra từ trong quan tài chứ.