Sau khi im lặng một lúc Hồng bà bà lại nói: “Nếu lần sau đến vẫn không có tin tức của Lạc Nữ, để hắn đưa đầu của mình đến đây.”
“Vâng!”
Mặc Cúc ngoan ngoãn gật đầu, cẩn thận rời khỏi phòng.
Nhìn Mặc Cúc rời đi, một mình Hồng bà bà ngồi ngay ngắn trên cái ghế thuộc về nàng, ánh mắt xuyên qua mặt kính thủy tinh trước mặt có thể thu hết Quỷ thị vào trong tầm mắt.
Nàng như một vị Đế vương quân lĩnh thiên hạ, nhìn xuống từ vòm trời.