Người mà thanh niên nhắc tới là Trần Phàn đã bị dọa sợ, vẻ mặt tên này đờ đẫn nằm rạp trong bụi cây bên cạnh.
Từ rất xa Triệu Khách đã có thể ngửi được mùi khai thối trên người tên này, đoán chừng đã bị dọa ra cứt đái.
Triệu Khách không nói chuyện, chỉ là ánh mắt khinh bỉ càng ngày càng rõ ràng.
Không biết vì sao, hắn không thích tên trước mặt, hình như đối phương cũng không ưa hắn.
Hai người nhìn thẳng vào mắt nhau, từ ánh mắt của đối phương có thể thấy vẻ khó chịu.