Triệu Khách thu hồi Dạ thứ, rời khỏi trạng thái của “Phách vương hổ bí”, trong chốc lát bộ khôi giáp đen kịt trên thân thể cũng biến mất không thấy gì nữa.
“Ngự giáp thuật?”
Nhìn khôi giáp trên người Triệu Khách biến mất, vẻ quái dị trên mặt thanh niên đạo nhân lại càng phức tạp hơn, ánh mắt nhìn Triệu Khách từ trên xuống dưới, trong chốc lát càng cảm thấy người khiến hắn ta chán ghét có thực lực sâu không thấy đáy.
Đương nhiên Triệu Khách sẽ không giải thích sự hiểu lầm hoàn mỹ đây là Ngự giáp thuật của hắn ta, chỉ dùng ánh mắt hài hước đánh giá tên này.
“Hừ, ngươi giở trò lừa bịp nhưng ta có chơi có chịu, muốn chém giết muốn róc thịt tất nhiên muốn làm gì cũng được, nhưng cuối cùng Tri Chu tinh này cũng là gặp gỡ cơ duyên mới đi đến ngày hôm nay, các hạ cần gì so đo với nàng!”