Nhưng cũng chỉ thế mà thôi, đến cuối cùng Miêu Đạo Nhất chỉ là thiếu niên sẽ không nghĩ đến một tầng càng sâu hơn, cũng không nghĩ vì sao mình thấy quân Hán bị tàn sát, tâm trạng lại trở nên vội vàng xao động như thế.
Cho đến giờ phút này, lời nói của Triệu Khách như mơ hồ đẩy ra cánh cửa lớn giải đáp cho hắn ta.
Lại thấy Triệu Khách gọi ra Đại Hạ đỉnh, thu Heo mập vào trong đỉnh, sau đó ôm quyền nói với Miêu Đạo Nhất: “Miêu đạo trưởng, sau này còn gặp lại.”
“Ngươi còn chưa nói cho ta biết đáp án!” Thấy Triệu Khách muốn đi, Miêu Đạo Nhất tiến lên một bước vặn hỏi, trong lòng hắn ta đã có một phương hướng mơ hồ nhưng còn thiếu một bước cuối cùng.
Triệu Khách đưa lưng về phía Miêu Đạo Nhất, đôi mắt dưới hàng mày kiếm sáng ngời, nhếch miệng lộ ra hàm răng trắng nõn, hắn không để ý đến lời hỏi thăm của Miêu Đạo Nhất mà cất bước đi vào Đại Hạ đỉnh.