Nhưng không ai chú ý đến, không biết từ lúc nào đôi mắt Quan Thế Âm trên vách tường đã yên lặng nhìn chằm chằm vào phương hướng mà Triệu Khách và Miêu Đạo Nhất rời đi, khóe miệng không khỏi nhếch lên nở nụ cười lạnh.
“Mẹ nó!”
Nhìn cái tên biến mất trên bảng điểm số, một đoàn người hung hăng ném phiếu đánh cược trên tay xuống đất, lập tức há miệng mắng to: “Thật con mẹ nó đúng là đồ ngu xuẩn, có bao nhiêu cân lượng lại dám đi cướp giết giáo chủ Bạch giáo, thật con mẹ nó muốn chết.”
Cùng lúc mọi người chửi rủa, trong lòng không khỏi cảm thấy hoảng sợ với thực lực của vị giáo chủ Bạch giáo kia.
Bốn tên người đưa thư trung cấp thực lực đỉnh phong, ngay cả một hiệp cũng chưa đánh đã bị vị giáo chủ Bạch giáo này bóc đi ngũ giác, ngơ ngơ ngác ngác cuối cùng biến thành người vô dụng.