Trong lúc nói chuyện, Triệu Khách đột nhiên ngửi được trên người hắn đã tuôn ra một mùi thơm đặc thù, là dược hiệu đã bắt đầu phát huy tác dụng.
Hai người thấy thế, cất bước đi xuống vực sâu.
“Cạch!”
Sau khi Triệu Khách đặt một chân xuống, cúi đầu nhìn lại thấy dưới chân là một tầng xương trắng thật dày.
Cũng không biết đám xương cốt này là động vật hay người, lung tung lộn xộn lăn lộn thành một đống, cũng không biết qua bao nhiêu năm tháng xương trắng đã sớm mục nát, chỉ chạm nhẹ một cái đã hóa thành bụi đất.