Huống chi còn ở thời điểm này, nếu Triệu Khách biết rõ chân tướng làm không tốt lại biến thành một trận nội đấu khác.
Ngay lúc Triệu Khách cảm thấy rất khó xử, bên tai Triệu Khách khẽ động liếc nhìn rừng cây bên cạnh.
Một bóng người xinh đẹp cất bước đi ra từ trong bụi cây, bóng dáng dần trở nên rõ ràng, chính là Cừu Bách Lăng.
“Hay để ta nói cho, đây chẳng phải là điều kiện mà chúng ta đã nói xong từ trước sao?”
Dưới mặt nạ bạch hồ, Cừu Bách Lăng thoải mái ngồi xuống cạnh bàn, rất tự nhiên đưa tay cầm lấy vò rượu của Triệu Khách, cũng không cần chén mà trực tiếp uống.