Hiển nhiên nó không có hứng thú với những quần áo chế tác từ da thú này, lại còn có mùi mấy ngày chưa giặt.
Trong nháy mắt Triệu Khách gọi ra Lưu ly hỏa đốt đống quần áo này thành tro bụi, thuận tay thu hồi thằng ngu Đồ phu chi hạp này vào trong sách tem.
Triệu Khách vuốt ve linh hồn Ô Cát trên tay, đúng là linh hồn của giáo chủ một phương, trên bản chất có sự khác biệt cực lớn với linh hồn của người bình thường.
Nói thật, nếu không phải Ô Cát trúng khuẩn độc của Lạc Nữ, muốn nhẹ nhàng khống chế hắn ta như vậy cũng không dễ.
Cho dù mỗi người bọn họ đơn đấu cũng không sợ Ô Cát, nhưng gây ra tiếng động quá lớn chẳng mấy chốc sẽ có người đến giúp đỡ, đến lúc đó không ai trong bọn họ thoát được.