Ngô Á luôn tự khoe là một quý ông ưu nhã, còn cảm thấy tính cách của mình không tệ lắm, nhưng nhìn Triệu Khách, Ngô Á thật sự hơi phát điên.
Hắn ta không sợ chết nhưng tuyệt đối không thể chịu đựng được việc bản thân biến thành món ngon của đám côn trùng đó, đây là sự sỉ nhục lớn lao với huyết tộc của hắn ta.
“Còn nữa, không phải ngươi không có dầu à??”
Ngô Á nhìn dầu trong nồi đã bắt đầu bốc lên bọt khí nhỏ, không nhịn được mở miệng dò hỏi.
“Là một tên đầu bếp đủ tư cách, ép dầu là kiến thức cơ bản nhất.”