Giờ khắc này, Hồng Nguyệt hoảng rồi!
Hắn còn nhớ rõ nhân loại trước mắt.
Nửa năm trước, nhân loại nhỏ bé như con kiến này đã đến vực sâu của hắn, chém giết không ít dị tộc mắt đỏ.
Nhưng khi đó, nhân loại này đối với Hồng Nguyệt mà nói vẫn chẳng là gì cả...
Ấn tượng duy nhất lưu lại chính là, chạy trốn thật nhanh!