Thử tưởng tượng một chút là có thể biết ngay đây là kiểu cảm giác gì, tám người này, đang nhấc một mớ xác chết đang thối rữa, chưa nói đến mùi của nó khó ngửi đến nhường nào, chỉ nói đến sự kích thích và buồn nôn về mặt cảm q·u·a·n thôi thì không thể dùng một từ ngữ nào để mà hình dung ra được, tám người bọn họ tuy là tinh anh, nhưng chỉ là yếu tố thể lực và cả các phương diện rèn luyện hàng ngày trong quân đội thì là tinh anh, chứ trên thực tế, sau khi họ bước ra chiến trường thật sự, đặc biệt là lần đầu tiên ra chiến trường thì không thể nào được giống như mấy lão tướng bị chôn trong đống xác chết rồi bò ra ngoài được, nói cho cùng, họ chưa được khảo nghiệm trải qua lửa đạn và máu tươi.
Mấy thi thể này trong trạng thái đang thối rữa, hơn nữa đa phần đều đã mềm nhũn, lúc bạn khiêng lên thì càng khó khăn, rất nhiều lúc bạn nắm lấy phần đầu muốn khiêng lên, nhưng lúc thật sự khiêng lên thì lại phát hiện ra phần cổ của họ đã không thể nào chịu được trọng lượng của họ nữa, cho nên cuối cùng trong tay bạn chỉ còn cầm mỗi cái đầu, hơn nữa trong cái đầu này sẽ có thịt thối, trên người họ còn sẽ không ngừng có bọ chét bò qua bò lại, ngoài bọ chét, còn có mấy loài trùng nhỏ khác không gọi được tên, nhưng họ đều biết, mấy con côn trùng tồn tại trong đống xác chết này, bất kể là ai nếu bị cắn một phát, cho dù có là tinh anh thì bạn cũng sẽ lập tức mất mạng.
Lúc di dời được khoảng một nửa, tám người này thật ra đã không còn kiên nhẫn nữa, bọn họ là binh vương, là binh vương kiêu ngạo, là người chấp hành nhiệm vụ mà người khác không thể hoàn thành được, không phải đến đây để làm nhân viên bốc vác, bởi vì có sự góp mặt của cha tôi là Diệp Thiên Hoa, cho nên Đường Nhân Kiệt và Trần Đông Phương không có đình công, bởi vì cha tôi là anh cả, không cho phép họ làm như vậy, nhưng mấy người bên răng vẩu thì không cách gì chịu được nữa, hơn nữa còn gọi ba người Lạc Dương không thể đình công bọn họ là đồ phản bội.
Năm người, những binh vương đến từ những quân khu khác nhau, thật ra cũng chẳng coi đội trưởng A của họ ra gì, dù sao thì tên A này là một thằng cha mà ngay cả quân hàm cũng không có, nhưng họ vừa mới ngồi xuống đất thì liền được mở mang về bản lĩnh của A, lão trung niên trông có vẻ như chẳng có chút tiếng tăm gì này đem năm tên binh vương kia từng người từng người một ném vào trong đống xác chết, họ phát hiện năm người liên thủ lại cũng không thể chọi lại trước mặt A, thậm chí ngay cả sức đánh trả cũng không có.
Bọn họ bị vứt vào trong đống thi thể thảm đến cỡ nào có nghĩ thì cũng nghĩ được, quần áo của họ đã dính toàn những thứ bên trong đống xác chết, thậm chí cả ** nổi xanh cũng chảy vào bên trong quần áo của họ, cho nên lúc năm người này từ trong đống thi thể bò ra ngoài, người nào người nấy bắt đầu nôn thốc nôn tháo.