Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Lúc này Bàn Tử mới chạy lên, vừa mới bước vào cửa thì liền nhìn thấy nha đầu này bò ra từ dưới gầm giường, Bàn Tử vẻ mặt sững sờ hỏi: “Chuyện này là sao thế?”
“Tạm biệt.” Cô nương này trao tôi một chiếc hôn gió, cầm lấy áo khoác rồi chạy ra ngoài.
Sau đi cô gái chạy đi, Bàn Tử càng thắc mắc hơn, tôi mới đem nội tình chuyện cô nương này kể lại đại khái, Bàn Tử nghe xong thì cũng dở khóc dở cười, nhưng anh ấy nói: “Bàn gia ta thấy thích cô nương này rồi đấy, có cá tính, giờ thì náo nhiệt rồi đây, ta xem Trần Đông Phương hắn làm sao mà thu xếp.”
Cũng vào lúc này, hai người Lý Thanh và Trần Đông Phương cũng chạy tới, Trần Đông Phương vừa quay lại thì đã trừng mắt với tôi một cái, chỉ là một cái nhìn thôi nhưng tôi biết ngay sự việc chắc chắn đã bại lộ rồi, quả nhiên là vậy, Trần Đông Phương trừng mắt với tôi, nói: “Sao cháu lại hùa theo cô ta để gây chuyện vậy?”
“Cháu quản được cô ta chắc? Chú xem, một đấm này của cô ta là đấm thật đấy.” Tôi chỉ tay lên mặt, nói.