Người dịch: Ying Biên Soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Sau khi anh trai nói xong, anh ấy nói với chúng tôi: “Giải tán?”
Thành thật mà nói, bây giờ tôi thực sự có chút xấu hổ, nhưng ai có thể ngờ rằng phản ứng của anh trai tôi trước sau lại khác biệt như thế, khi tôi đang tràn đầy niềm vui và muốn báo tin vui, vừa bước vào cửa anh đã dội gáo nước lạnh vào người tôi, lúc đầu anh còn cứng rắn, cho nên lúc đó tôi thật sự có chút mất đi lý trí.
"Anh, anh, em... haiz, vừa rồi em xin lỗi." Tôi gãi đầu nói.
Anh ấy gãi đầu tôi, nhìn tôi và nói: "Không cần xin lỗi. Thực ra, anh cũng nghĩ vậy. Em chửi đúng, mọi người không nên can thiệp đến cuộc hôn nhân của em. Em cưới người em thích có gì sai đâu.”
"Hai người các người có thôi đi không? Làm tôi sợ chết khiếp, sao không xin lỗi Bàn Gia tôi? Hơn nữa, Tôn Trọng Mưu, tôi không nói cho cậu biết, cậu nên xin lỗi Hàn Tuyết, người ta là tiểu thư nhà giàu, không dễ gì nhìn trúng Diệp Tử nhà cậu, cậu còn phản đối người ta, không biết còn tưởng nhà cậu là một gia đình giàu có khó khăn nữa.” Bàn Tử nói. Tôi biết lời nói của anh ta là để hòa giải sự ngại ngùng này, anh trai nhìn tôi, sau đó nói với Hàn Tuyết: "Em dâu, nếu Bàn Tử đã lên tiếng, anh xin lỗi em. Thật ra em cũng biết, thân phận của Diệp Tử rất đặc biệt."