Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! “Không ngờ tên mập nhà ông còn có chút đầu óc, đi thôi, chúng ta đi đón đầu, hai người có cần chuẩn bị gì không? Mau mau đi chuẩn bị chút đi.” Tiểu cô nương này cũng là một người nóng vội, Bàn Tử vừa mới nói như vậy thôi, cô ta còn thật sự chuẩn bị đi đón đầu nữa chứ, nếu như thật sự dễ dàng bị đón đầu như vậy, đó còn là anh trai tôi sao?
“Đợi đã, điểm này thì không gấp được đâu, thay vì đi đón đầu, chi bằng bọ ngựa bắt ve chim sẻ chực sẵn, tiểu cô nương, xem ra cô cũng rất tò mò về Tôn Trọng Mưu, liệu có hứng thú đi thăm dò thử bí mật của Tôn Trọng Mưu không, ví dụ như là lầu hai của Tôn Trọng Mưu, rốt cuộc là cái thứ gì?” Bàn Tử nói một cách gian xảo.
“Bàn Tử anh còn nói nữa hả!” Tôi trừng mắt thét lên với Bàn Tử một cái.
Câu nói này của Bàn Tử, lập tức thu hút sự phấn khích của tiểu cô nương, hai người nhìn nhau một cái, dáng vẻ gian xảo như lang sói, tôi vội vàng phất tay rồi nói: “Hai người các người dừng lại ngay cho tôi nhé! Bàn Tử, tôi nói rồi mà sao anh vẫn tà tâm chưa chừa thế? Anh thật sự không sợ sau khi anh trai tôi phát hiện ra thì đánh anh rớt răng à?”
Ai ngờ bây giờ hai người họ không thèm ngó ngàng gì đến tôi, tiểu cô nương nói: “Sớm đã nghe nói Tôn Trọng Mưu có thể đi vào Mười hai hang quỷ trên sông Lạc Thủy có thờ cúng thần sông Hoàng Hà ở trên lầu hai, có thần sông phụ thể, anh ta mới có thể tự do ra vào Mười hai hang quỷ, từ nhỏ người nhà đã nói với bổn cô nương, gặp phải thứ gì không hiểu thì phải tìm cho ra đáp án, tôi đương nhiên sẽ trân trọng cơ hội hiếm có khó tìm này rồi.”