Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! “Ông nội ơi gan anh cũng lớn thật đó, không sợ bị biến thành heo sữa quay thật hả? Không muốn sống nữa à?” Tôi trừng mắt với anh ta và mắng.
Còn lúc này, ngọn lửa lớn phừng phừng đã nuốt chửng cả ngôi nhà của anh trai tôi, chúng tôi cũng không thể làm gì được, lúc này Bàn Tử cũng đứng dậy, tuy là anh ta không có gì đáng ngại, nhưng trên tay, trên cánh tay còn nổi lên rất nhiều vết rộp nước, trông có vẻ gớm ghiếc đáng sợ, Bàn Tử vỗ nhẹ lên vai tôi rồi nói: “Diệp Tử, ban nãy lúc Bàn gia tôi bước vào, phát hiện có hai thùng xăng, bên trong còn có mùi xăng cực kì nồng nặc, đây là có người cố tình phóng hỏa.”
Tôi khẽ gật đầu rồi nói: “Anh trai nấu ăn đều nhóm lửa nấu cơm ở trong sân, trong nhà không có vật gì dễ cháy cả, vừa nghe có lửa là tôi liền nghĩ đến ngay có người phóng hỏa đốt nhà rồi.”
Tôi với Bàn Tử lúc này đều nhìn sang tiểu nha đầu kia, tiểu nha đầu bị hai chúng tôi nhìn thì cũng có hơi rùng mình, cô ta thét lên: “Tôi nói chứ hai người các người dùng ánh mắt đó nhìn tôi để làm gì? Lần này tôi đến có một mình, hơn nữa tôi còn ở cạnh hai người suốt đó!”
“Không phải, anh trai tôi đã đi được mấy ngày, cổng nhà khóa chặt, ngọn lửa này chắc chắn không phải là muốn thiêu chết anh trai tôi, mà là để đốt đồ đạc bên trong mà thôi, hơn nữa sớm không cháy muộn không cháy, cứ nhất định là sau khi cô đến mới bốc lửa?” Tôi nói.