Người dịch: Ying Biên Soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Bàn Tử từ đầu đến cuối sử dụng 3 nhân vật, mới đi đến điểm cuối của đồng cỏ, đợi đến khi có thể thử ra được cửa sống của thi trận này, Bàn Tử đã đổ mồ hôi đầm đìa. Bàn Tử đối với mấy cái trận pháp này cũng có chút nghiên cứu, cái đêm có trăng máu trên trời, Bàn Tử cũng bố trí Thuần Dương Trận để đối phó Thi Vương trong Mười Hai Hang Quỷ, anh ta lau mồ hôi nói: “May là Bàn Gia tôi ở đây, cái thi trận của Tôn Tòng Văn không nói là hay, nhưng những bước tiếp theo lại không hề theo quy trình, không cẩn thận là sẽ rơi vào bẫy, Tiểu Thất, cô đã ghi nhớ từng bước chưa? Hai người đi cuối cùng hãy theo tôi nhé, nhớ kỹ không được sai bất cứ bước nào.”
Bàn Tử nhìn xuống bậc thang Tiểu Thất vẽ trên mặt đất, hít một hơi thật sâu rồi đi thẳng vào trong đồng cỏ, nếu không biết cơ quan lối vào thì từ vị trí của chúng tôi nhìn Bàn Tử đi sẽ cảm thấy rất kỳ lạ, anh ta gần như một bước đi một bước nhảy, giống một cô bé đang đá cầu. Anh ta một mạch đi đến phía đối diện, quay đầu lại vẫy tay với chúng tôi: "Nhớ kỹ chưa? Mau qua đây!"
Tôi nhìn Tiểu Thất nói: "Em đi trước đi?"
Tiểu Thất bước vào trong sân có chút khẩn trương, trên mặt một lớp mồ hôi, lắc đầu nói với tôi: “Anh đi trước đi, tôi nhớ lại lần nữa, tôi sợ là tôi vào đó rồi là đầu óc trống rỗng.”
Tôi nhìn cô ấy, không khỏi có chút lo lắng. Tôi không ngờ, một người không sợ trời không sợ đất, lại sợ ma đến vậy. Điểm này có chút khác biệt với con gái của A, cô gái đó cũng to gan như Tiểu Thất, nhưng mạnh dạn hơn Tiểu Thất, cô ta thậm chí còn dám giả chết để Trần Thạch Đầu hiến tế mạng sống của mình.