Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Câu nói của Bàn Tử khiến tôi ngớ người ra một lúc, sau đó cười rồi nói: “Cho dù anh có luận điệu hoang đường như vậy, nhưng mà nghe anh nói cái ý này, Quỷ Đạo của Quách Trung Dung và Đạo Ngọc Hoàng của anh hình như sinh ra đã là kẻ thù không đội trời chung vậy, Đạo Ngọc Hoàng kính thần, còn Quỷ Đạo thì lại cứ khăng khăng không thờ quỷ thần, Đạo Ngọc Hoàng không có rồng, Quỷ Đạo chỉ thờ rồng.”
“Cho nên Đạo Ngọc Hoàng được truyền thừa cho đến bây giờ, còn Quỷ Đạo cho dù thỉnh thoảng có phát triển rực rỡ thì cũng chỉ có thể là phù dung sớm nở tối tàn mà thôi.” Bàn Tử cười nói.
Tôi không tiếp lời Bàn Tử nữa, bởi vì lúc này Lý Thanh bước ra từ trong khoang thuyền, Bàn Tử lên tiếng chào hỏi anh ta: “Ô, Lý Thanh, sao cậu phải ra đây làm gì?”
Lý Thanh bước đến, khẽ cười rồi nói: “Ra đây làm điếu thuốc.”
Sau khi ba chúng tôi mỗi người châm một điếu thuốc, Lý Thanh vừa hút thuốc vừa nói: “Ban nãy anh Trần có dặn dò, bảo hai người các anh cứ yên tâm, cứ làm từng bước một theo như anh ấy nói, anh ấy tự có sắp xếp.”