Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Lý lão thái vừa nói xong, cả đám thanh niên cường tráng kia lập tức hành động, Bàn Tử với Lý Thanh liền đứng chắn trước mặt tôi, Bàn Tử nói: “Lão phật gia, người như vậy là lại có ý gì nữa đây? Lý Thanh là thuộc hạ của Lục Gia, Tiểu Bàn tôi cũng xem như là vãn bối của người, huống hồ chi Diệp Tử còn là cháu ngoại của người nữa, vừa mới gặp mặt đã bắt trói, đây đâu phải là cách đón khách đâu a!”
“Đừng có mà kết thân với ta, trói đi!” Lý lão thái nói.
Nhìn thấy mấy người kia cầm theo dây thừng đi về phía ba chúng tôi, trong lòng tôi thật sự rất mơ hồ, đúng lúc không dễ dàng gì mới giữ được một mạng sống sót khỏi tay của huyết nhân, thì lão thái thái mà chúng tôi vẫn luôn khổ công tìm kiếm này vậy mà lại muốn trói hết chúng tôi lại?
“Tôi xem ai dám!” Bàn Tử thủ thế rồi kêu lớn lên một tiếng. Nói xong, anh ấy nói với Lý lão thái: “Lão thái thái, bà làm vậy là không được rồi, bà đi mà không nói ai tiếng nào, cháu gái Tiểu Thất của bà tìm đến tôi với Diệp Tử, hai chúng tôi vì đi tìm bà mà suýt nữa mất mạng mấy lần, bà nói trói là trói sao? Làm việc như vậy à?”
Lý lão thái hình như vô cùng khó chịu, bà ta phẩy phẩy tay với mấy người kia, lúc này, tôi nhìn thấy những người đó đi vào trong mấy túp lều, cầm ra mấy khẩu súng tiểu liên, Lý lão thái nói: “Kẻ nào dám động thủ, bắn ngay!”