Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Mẹ tôi cười cười rồi đi cùng với Bàn Tử ra khỏi nhà, còn tôi thì kéo Hàn Tuyết quay trở vào phòng, không dễ gì mới rảnh rang được một chút, còn chưa kịp ở bên cạnh cô ấy cho trọn vẹn, lúc này tôi vậy mà lại phải đi xa rồi, trong lòng đương nhiên là rất không nỡ, tôi ôm lấy cô ấy, ngửi lấy mùi thơm trên người cô ấy rồi nói: “Anh sẽ nhanh chóng quay về thôi.”
“Rốt cuộc là đi làm gì thế? Là anh trai gặp phải nguy hiểm gì sao?” Hàn Tuyết thì thầm hỏi tôi.
Ban nãy tôi vừa mới nói dối xong, Hàn Tuyết như vậy là căn bản không cho tôi chút mặt mũi nào mà cứ vạch trần tôi như vậy, tôi còn chưa nói gì, Hàn Tuyết đã lên tiếng nói trước: “Sau này trước khi nói dối thì có thể suy nghĩ trước một chút, làm sao mà có thể bảo anh đi xem kiểu dáng của áo cưới được chứ, con người của anh trai đã đủ lạnh lùng rồi, huống hồ chi còn là bạn của anh ấy nữa, chắc chắn làm thế nào thì chúng ta đều sẽ nghe theo như vậy.”
“Em thông minh như vậy, sau này làm chồng của em anh sẽ thấy áp lực lắm đó.” Tôi cọ lên mũi cô ấy rồi nói.
“Hối hận rồi hả?” Cô ấy làm động tác muốn nhéo tôi rồi nói.