Người dịch: Đuông dừa Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Qua một lúc ông ta nói với Tôn Liên Thành: “Mang bọn chúng ra khỏi đây, tao không muốn nhìn thấy bọn chúng nữa.”
“Vâng.” Tôn Liên Thành đứng dậy sau đó nhìn chúng tôi nói: “Đi thôi.”
Tôi đi tới đỡ Bàn tử lại đi qua kéo tiểu Thất theo Tôn Liên Thành rời đi. Tôn Liên Thành lái xe ra khỏi trang viên nhưng bầu không khí trong xe lúc này hoàn toàn khác so với lúc tới. Bàn tử ngồi trên xe mắt nhắm nghiền dưỡng thương, còn tôi vẫn chưa thoát ra khỏi cảm giác lúc thắp đèn hồn vừa nãy. Tiểu Thất im lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, Tôn Liên Thành người đang lái xe thì đen mặt lại không biết đang nghĩ gì.
Cuối cùng xe tiến vào một căn biệt thự. Sau khi dừng xe Tôn Liên Thành mở cửa xe nói: “Xuống đi, đây là chỗ của tôi rất an toàn, trước mắt ở đây lánh nạn đã. Ông nội tôi là người vui buồn thất thường ai biết được ông ấy có đột nhiên thay đổi chủ ý mà muốn đuổi giết mọi người không.”
“Anh cảm thấy bây giờ chúng tôi có thể tin tưởng anh sao?” Tiểu Thất nhìn Tôn Liên Thành nói.