Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! “Tôi không hiểu, cùng là hậu bối của tứ môn Quỷ Đạo, tại sao người nhà của mấy người lại không kể cho mấy người biết bất cứ chuyện gì liên quan đến Quỷ Thợ May vậy? Vậy mà ngay cả đến Quỷ Thợ May mà các người cũng không biết nữa. Không giống như bốn môn phái của Quỷ Đạo, trong Quỷ Đạo thì Quỷ Thợ May nên được xem như là quân sư, năm đó Quỷ Đạo khi vừa mới thành lập thì dù sao cũng coi như là hoạt động ngầm, cho nên việc truyền đạt thông tin qua lại, đều là thông qua quần áo của Quỷ Thợ May làm ra để mà đưa tin, chỉ có điều việc truyền tin lúc đó, Quỷ Thợ May chỉ dùng cách đó là may mẩu giấy lên trên quần áo, sau đó sau khi Quách Trung Dung chết, Quỷ Thợ May cũng dùng cách riêng của ông ta để mà truyền tin tức đi, cho nên những người còn lại mới có thể kịp thời tìm được đường thoát thân. Sau khi Quỷ Đạo thất bại không gượng dậy nổi, ngoài mặt thì còn có nhà họ Lý, nhà họ Tôn và nhà họ Diệp, nhưng mà thật ra ba gia đình này đã không còn dám dùng thân phận Quỷ Đạo để mà hành tẩu trên thế gian nữa, cũng chính là vì Quỷ Thợ May có mối quan hệ với môn chủ Nhất Môn, môn nhân của Môn chủ Nhất Môn khi ra ngoài hành tẩu cần phải dùng đồ vật của Quỷ Thợ May để chứng minh thân phận. Năm đó nhất môn Quách gia của Quỷ Đạo đã bức c.h.ế.t Diệp Thiên Hoa, chẳng phải chỉ cầm theo một chiếc giày thêu hoa mà Quỷ Thợ May làm ra đó sao? Diệp Giang Nam nhìn thấy một chiếc giày thêu hoa này thì liền biết ngay mình nên làm thế nào.” Tôn Liên Thành nói.
“Chỉ có điều, sau khi Quách Trung Dung c.h.ế.t, tính tình của Quỷ Thợ May này có thay đổi rất lớn, không biết là vì nguyên nhân gì, từ đó về sau Quỷ Thợ May càng rất ý khi may quần áo hơn, sau đó ông ấy tự mình viết một bức thư cho một người của bốn môn phái, ông ấy nói sẽ đem bí mật quan trọng nhất của Quỷ Đạo, thông qua tác phẩm của ông ấy mà truyền ra ngoài, chỉ có điều là không còn thông qua cách may mẩu giấy bên trong y phục nữa, mà là dùng một cách hoàn toàn mới, tôi gọi nó là mật mã của Quỷ Thợ May. Người giải được mật mã này thì có thể biết được bí mật mà Quách Trung Dung vẫn chưa kịp nói. Còn môn nhân của Quách gia năm đó dùng một chiếc giày thêu hoa để chứng minh thân phận, thật ra chính là tin tức đầu tiên mà Quỷ Thợ May truyền cho Diệp Giang Nam, cũng là lần duy nhất mà thông tin được truyền ra ngoài trong mấy năm nay, rất rõ ràng, ông nội Diệp Giang Nam của cậu trong hai mươi năm nay cũng chưa giải được mật mã này. Theo như người ngoài thấy, đó chỉ là một chiếc giày, nhìn kĩ thêm một chút nữa, cùng lắm chỉ có thể hiểu là làm ra chiếc giày đó khó đến dường nào.” Tôn Liên Thành nói.
“Tại sao cậu lại biết rõ như vậy?” Bàn Tử chau mày nhìn Tôn Liên Thành nói.
“Bởi vì tôi nhẫn nhịn chịu nhục nhiều năm như vậy, Tôn Tòng Văn thật sự cho rằng có thể khống chế tôi, cho nên đều kể hết tất cả cho tôi nghe, hơn nữa cũng không giấu gì các người, mấy hôm trước Tôn Trọng Mưu có đến tìm tôi, bảo tôi giúp anh ta giải mật mã của Quỷ Thợ May trên chiếc giày thêu hoa đó, cũng chính là lời nhắn mà Quỷ Thợ May gửi đến Diệp Giang Nam.” Tôn Liên Thành nói.
Tôi nuốt nước bọt một cái, vẫn còn ngập ngừng nói: “Cứ xem như là ông già đó đem hết mọi bí mật nói cho cậu nghe, nhưng mà ông nội tôi và cả bà ngoại tôi, thậm chí là anh trai tôi cũng không hiểu được mật mã của cái người được gọi là Quỷ Thợ May, vậy mà cậu có thể hiểu được sao?”