TRUYỆN FULL

[Dịch] Người Vớt Xác

Chương 347: Vẫn Là Vô Đề (2)

Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! Bây giờ tuy là ngoài mặt tôi có vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng lại cực kỳ chấn động, khoảng thời gian này chuyện của Quỷ Đạo dây dưa không rõ, tôi gần như đã quên mất, thật ra nhà họ Trần ở Phục Địa Câu cũng có vô số bí mật, bất kể là chuyện tổ tiên của Trần gia là Trần Cận Chi năm đó diệt sạch cả nhà Diệp gia, hay là tộc trưởng mấy đời của Trần gia bây giờ sau khi chết đều bị người giấy ngựa giấy quan tài đá kéo đi, những chuyện này đều là những câu đố khó mà giải được.

Nếu như bây giờ Tôn Liên Thành đã một lần nữa kéo chủ đề và sự chú ý của chúng tôi quay về lại chỗ này, tôi cũng nhìn sang Trần Đông Phương, tuy tôi đã dần dần chấp nhận và tin tưởng Trần thúc thúc có tình đồng chí thân như thủ túc với cha tôi này, nhưng tôi cũng hy vọng là ông ấy có thể cho tôi được nhiều câu trả lời hơn, cho dù không cần đáp án, thì tôi cũng cần một chút thông tin.

“Chuyện của nhà họ Trần, tôi biết cũng không nhiều, cái này thì tôi đã nói ngay từ đầu rồi, cho nên trong chuyện này Trần gia rốt cuộc là đóng vai trò gì, tôi cũng không biết. Chuyện tôi biết đó là, giống như có người từng nói, trên thế giới này căn bản không có tình bạn vĩnh cửu, chỉ có lợi ích vĩnh cửu, năm đó lúc Quách Trung Dung lôi kéo bốn nhà Diệp, Lý, Tôn, Trần, ngoài việc thân phận và địa vị của ông ấy vô hình chung đã uy hiếp họ, còn hứa hẹn đưa ra điều kiện vô cùng hậu hĩnh, nhưng nói một câu mà có thể mọi người càng thấy khó tin hơn, sở dĩ nhà họ Trần từ chối, không phải là vì Trần gia có mục đích và kế hoạch riêng của mình, mà là thế hệ sau của Trần gia, đều đang cố gắng muốn thoát ra khỏi bố cục của Trần Cận Chi, Diệp Tử, cháu đã từng nhìn thấy lời nguyền của Trần gia rồi, là con người thì đều có thể hiểu rõ, Trần Cận Chi không thể nào chỉ vỏn vẹn khiến thế hệ sau của nhà họ Trần phải chịu lời nguyền, rồi một ngày nào đó trong tương lai sự hy sinh của Trần gia chắc chắn sẽ có được một hồi báo rất lớn, có lẽ trong lòng Trần Cận Chi, chuyện này là đáng, tất cả mọi sự hy sinh đều là đáng giá, nhưng mà thế hệ sau của Trần gia, sau khi trải qua lời nguyền trong mấy đời đều vô cùng lo sợ đối với sự sắp xếp của Trần Cận Chi, cho dù là tương lai sẽ có hồi báo rất lớn, nhưng họ cũng không muốn phải trả cái giá như vậy, ông Ba của cháu và ngay cả ta, cũng đều nghĩ như vậy. Cậu có thể hiểu cảm giác sau khi cậu chết đi, thì sẽ có người giấy ngựa giấy không biết từ đâu đến kéo cậu đi không? Thậm chí cậu còn không biết thi thể của bản thân sẽ bị kéo đi đâu, sẽ bị chúng làm những gì, thậm chí có thể là bị phơi khô để làm bánh thịt người, chuyện này có ai mà biết đâu chứ?” Trần Đông Phương nói.

Nghe những lời mà Trần Đông Phương nói, theo lẽ thường mà nói thì có lẽ là tôi không nên tin, dù sao thì sự hy sinh của Trần gia là sau khi chết đi, hơn nữa sau khi trải qua cái giá mà nhiều thế hệ như vậy đã bỏ ra, nhìn thấy lợi ích sắp sửa đến mà lại muốn từ bỏ sao, nhưng sau khi đã trải qua nhiều chuyện như vậy, tôi lại có thể hiểu được cảm giác này.

Bởi vì tôi, gần như cũng giống như người của nhà họ Trần, chịu đựng những thứ “không tầm thường” mà người khác sắp xếp lên người tôi. Có thể sẽ có người cho rằng vào một ngày nào đó tôi sẽ vô cùng lợi hại, nhưng tôi lại không thể chấp nhận được việc bản thân mình bây giờ đang ở giữa một vòng xoáy, tôi cực kỳ muốn thoát ra khỏi đó, sống cuộc sống của một người bình thường.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất