Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! “Được rồi được rồi, cứ nói tiếp đi.” Trần Đông Phương nhìn Tôn Liên Thành nói.
“Đợt trục vớt trước là do tôi phụ trách, kiểm kê ra được rất nhiều tấm bia đá loại có văn tự ở bên trên, nhưng đợt sau thì Quỷ Thợ May nhúng tay vào, ông nội của tôi cực kì khách khí với ông ta, cho nên công việc trục vớt của cả đợt sau thì tôi bỏ người, bỏ công, bỏ tiền, còn người phụ trách là ông ấy, hơn nữa những thứ vớt được cũng đều thuộc về ông ấy. Mấy tấm bia đá này chất đầy trên một chiếc thuyền, đó là một chiếc thuyền đánh cá lớn độ khoảng 10 tấn, trên con tàu đánh cá đó từ trên xuống dưới đều chất đầy những tấm bia đá như vậy, nhưng bởi vì một nguyên nhân nào đó mà ở trong con thuyền bị đắm này, Quỷ Thợ May gần như hiểu rất rõ về con thuyền này, về sau trong một cuộc nói chuyện ông ấy cũng tiết lộ rằng còn thuyền này là của Quỷ Đạo, Quỷ Đạo vận chuyển mấy tấm bia đá này từ một nơi nào đó, vốn dĩ là tính chuyển đến một nơi khác, nhưng lại bị chìm một cách kỳ lạ ngay tại nơi này. Tôi có hỏi ông ấy nguyên nhân tàu bị đắm, ông ấy nói với tôi một câu có hàm ý sâu xa: ông ấy nói, đây là thứ thuộc về Thủy Long Vương, không một ai có thể chuyển chúng lên trên mặt đất được. Nói sao thì nghĩa đúng y như vậy, ý của câu nói này đó là nguyên nhân đắm tàu là do Long Vương Gia làm ra.” Tôn Liên Thành nói.
“Anh từng gặp qua Quỷ Thợ May à? Ông ấy trông như thế nào?” Tôi hỏi.
Tôn Liên Thành khẽ lắc đầu rồi nói: “Ông ấy đeo mặt nạ của Quỷ Đạo, tôi không nhìn rõ được, thật ra cậu không hỏi thì tôi cũng sẽ nói đến vấn đề này, Quỷ Thợ May trông có vẻ như rất là trẻ. Là một người trẻ tuổi.”
Bàn Tử chau mày nhăn mặt rồi nói: “Cậu lại nói dối rồi, ông ta cùng với Quách Trung Dung, ít nhất thì cũng là người cùng thời với ông nội của cậu, sao có thể là một người trẻ tuổi được?”