Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! “Sau đó thì sao?” Tôi nhịn không được nên hỏi.
“Mấy thủy thủ sớm đã bất mãn với Quỷ Thợ May, cộng với những lời của Quỷ Nước, nên bọn họ đã đình công, rồi tìm đến tôi, tôi lại tìm đến ông nội của tôi, kết quả không cần nghĩ cũng biết, mấy thủy thủ này đều phải nuôi người nhà, hơn nữa người ta bây giờ đều thích tiền, tôi trả lương cho họ cao gấp ba lần, cơn sóng gió đình công liền lắng xuống, trên thực tế thì họ muốn tăng lương từ lâu lắm rồi, đây chỉ là một thời cơ mà thôi. Kết quả bọn họ đều chết hết, không sót một ai, còn nhà họ Tôn chúng tôi ngoại trừ anh trai của cậu và ông nội hai ra, những lão Quỷ Nước có kinh nghiệm nhất, cũng đều phát điên.” Tôn Liên Thành nói một cách nhẹ nhàng.
Lời nói của anh ta khiến tôi chau mày suy nghĩ, nói thật lòng, bây giờ tôi càng lúc càng ghét thanh niên này, theo như những gì anh ta nói, số người chết chắc chắn là không ít, nhưng anh ta nói ra trông có vẻ lại nhẹ nhàng đơn giản như vậy, giống như người chết là con giun con kiến, chứ không phải là người.
“Tôi cũng không có cách gì khác, người chết quá là nhiều đi, đại khái cũng phải trăm người, người nhà họ Tôn thì có hai ba chục người, bảy tám chục người còn lại là tôi chiêu mộ từ bên ngoài về, kết quả đều một đi không trở lại, bởi vì vậy mà tôi đã phải bồi thường một khoản tiền rất lớn, nhưng có lúc tiền thật sự không phải là vạn năng, đặc biệt là khi đối mặt với tính mạng, cho nên sau đó cho dù tôi có bỏ ra mức lương cao gấp mười lần, cũng không tìm được người chịu xuống nước, cho nên tôi đã tìm đến Quỷ Thợ May, tuyên bố kết thúc nhiệm vụ lần này. Tôi cho rằng ông ta sẽ không đồng ý, thậm chí là đã chuẩn bị sẵn sàng để cạch mặt luôn, kết quả ông ta vậy mà lại đồng ý rồi, nhưng ông ấy lại muốn tôi giữ lại cho ông ấy một con thuyền. Về chuyện này thì ông ta là khách quý của ông nội tôi, một con thuyền thì có xá gì? Tôi bèn để lại cho ông ta, nhưng mà các người cũng biết rồi đó, tôi là một người rất thông minh, cũng thích xông pha mạo hiểm, biểu hiện của Quỷ Thợ May thì quá là bình tĩnh, chết hơn một trăm người lận đó! Một ngày đều phải chết mười mấy người, chỉ cần xuống dưới đó là không lên được, đổi lại là người khác thì sẽ bỏ cuộc cả rồi, kết quả Quỷ Thợ May cứ khăng khăng yêu cầu tiếp tục cho người xuống, tôi thậm chí còn cảm thấy ông ta chính là cố tình để người của tôi đi nộp mạng, kết quả sau khi chết rất nhiều người như vậy, ông ta cũng đồng ý kết thúc việc trục vớt và muốn có một con thuyền ở ngay đó, nếu như tôi không xông pha một chút thì đã không gọi là Tôn Liên Thành rồi, cho nên tôi đã cho ông ta một con thuyền, nhưng trên thuyền tôi đã gắn camera giám sát gần như ở mọi ngóc ngách, toàn bộ đều được trang bị kiểu đầu xoay được. Kết quả tôi đã phát hiện ra được bí mật của tên Quỷ Thợ May này, cậu nói xem có phải là tôi rất thông minh không?” Tôn Liên Thành nói.
“Đừng nói tào lao nữa, tiếp tục kể tiếp đi!” Bàn Tử trừng mắt với Tôn Liên Thành, nói.