Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nguồn: Đình Này Có Ngư. Khoảng nước ở xung quanh chúng tôi, vốn đã biến thành một màu đỏ máu, bây giờ lại giống như là được đun sôi lên, không ngừng có bong bóng nước nổi lên, sau đó, tôi nhìn thấy có không biết bao nhiêu con cá chép lớn từ trong nước vùng vẫy bơi đến, khung cảnh đó thật là hoành tráng, tôi đoán chừng một người thích câu cá mà nhìn thấy cảnh này thì sẽ điên lên mất, chỉ là có thể họ phát điên vì vui mừng.
Lý Thanh bị con cá chép đó kéo vào trong nước, chẳng bao lâu sau, anh ấy từ trong nước nhô lên, trong tay Bàn Tử không có thứ gì cả, thân hình của mấy con cá chép đó thì lớn, lại còn trơn tuồn tuột, Bàn Tử nhất thời cũng không có được cách gì, từ trước đến giờ đều thấy người ta giết cá, đây đúng là lần đầu tiên nhìn thấy cá chép muốn ép Bàn Tử và Lý Thanh có thân thủ trác tuyệt vào đường cùng.
“Diệp Tử, lấy hoàng phù ở trong ba lô của Bàn gia tôi ra đây, vẩy hết những lá bùa có vẽ hình thanh kiếm trên mặt lên không trung! Nhanh lên!” Lúc này Bàn Tử hét lên với tôi.
Tôi luống ca luống cuống lấy ba lô của Bàn Tử ra, bên trong đều là những thứ linh ta linh tinh, thứ nhiều nhất đó là tiền và hoàng phù, tôi cũng không có thời gian tìm mấy lá bùa bên trên có hình thanh kiếm, bèn nắm lấy hết hoàng phù, vung ra một cái, mà lúc này, Bàn Tử ở dưới nước cũng phát ra một tiếng kêu đầy phẫn nộ, anh ấy hét to một tiếng.
Mấy lá hoàng phù đó rơi xuống từ trên không, trong đó có năm lá, lại hóa thành năm thanh cổ kiếm.