Người dịch: Hàn Lam Biên soạn: Meii Nhóm dịch: Team Cahe. Nếu bạn thấy hay nhớ ủng hộ NP cho team dịch của mình nhé! “Cậu cứ tin tưởng Bàn gia, đây chính là thần xà trong truyền thuyết, chỉ cần cậu không tấn công chúng, chúng sẽ không tấn công cậu, hơn nữa cậu xem, thật ra bây giờ chúng đang rất có hứng thú với cậu.” Bàn Tử nói.
Tôi muốn chửi thề luôn, chúng chắc chắn là có hứng thú với tôi rồi, nếu không có hứng thú thì sao có thể dí sát vào mặt tôi như vậy chứ, mà ngay vào lúc này, đột nhiên, cả con thuyền đều bắt đầu rung lắc dữ dội, còn Lý Thanh thì nhân lúc sơ hở này mà lộn một vòng dưới đất, kéo tôi sang một bên, cũng ngay lúc này, Bàn Tử đột nhiên mặt mày biến sắc hét lên một câu: “Lùi lại! Mèo! Mèo trá thi!”
Tôi nhìn theo hướng mà Bàn Tử đang chỉ tay, tôi nhìn thấy cỗ quan tài đầu rồng mà thi thể của con mèo lớn màu đen rơi xuống đang rung lắc dữ dội, giống như bên trong có thứ gì đó muốn chui ra ngoài.
“Đây là nơi mai táng các tiền bối đời trước của Quỷ Đạo, cũng thứ âm binh giống giống như Liễu Truyền Chí kia đó! Đánh không lại đâu, rút thôi!” Bàn Tử nói xong, thì liền chạy ngay ra ngoài cửa, còn tôi với Lý Thanh thì cũng nhanh chóng lui ra, sau khi ra đến bên ngoài, chúng tôi lập tức phát hiện thấy điều lạ thường, bởi vì không biết từ khi nào, cánh buồm được giương lên đó bây giờ đã hạ xuống rồi, con thuyền dừng lại ngay tại đây, hơn nữa mặt nước sông Hoàng Hà xung quanh chúng tôi nổi lên mấy cái bọt bóng lớn, giống như có thứ gì đó sắp sửa từ trong đó xông ra, ngoài ra, chẳng bao lâu sau, nước sông Hoàng Hà vậy mà lại biến thành màu đỏ máu hết cả!
“Bàn Tử, cái mồm quạ của anh, nói Liễu Truyền Chí cái gì chứ? Lại kêu đại hòa thượng lên lại đây này!” Tôi kêu lên, cảnh tượng lúc này chẳng phải là giống y như đúc với cảnh mà đại hòa thượng kia xuất hiện sao?