CHƯƠNG 1963: KHIÊU CHIẾN Tống Niểu Niểu không trang điểm, nàng để mặt mộc, buộc tóc đuôi ngựa, nhìn thiếu niên đứng trước mặt mọi người, nghe những con số thảm thiết kia.
Nàng cảm thấy vị thanh tra trẻ tuổi này không giống với hồi nàng mới gặp.
Nhuệ khí vẫn còn đó, nhưng không phải lúc nào cũng hiển lộ nữa.
Khánh Trần nhìn tất cả mọi người đứng trước mặt mình, hắn nói:
“Chúng ta vừa trải qua một thảm họa, điều này rất hiếm gặp ở thế giới ngoài, bây giờ ta muốn cảm ơn mỗi một người ở đây.”