CHƯƠNG 2137: KHÔNG CÒN NHƯ TRƯỚC Khánh Trần nói, nhưng đột nhiên hắn quay đầu nhìn về phía vách đá sau lưng, cảm thấy như có người ở đằng sau nhìn chằm chằm vào mình, song không phát ra chút âm thanh nào.
Đèn pin trong tay Khánh Trần chĩa về hướng đó, nhưng không phát hiện ra điều gì khác thường.
Giống như...có một loài bò sát giống như thằn lằn đang nhanh chóng trốn vào trong bóng tối nơi góc xó của vách đá.
“Sao vậy?”
Đại Vũ hỏi.