CHƯƠNG 2272: CANH GIỮ Hắn biết khi chiến đấu với cơ thể của người bình thường, một khi bị một người trong số đó cuốn lấy thì chắc chắn hắn sẽ chết, vì vậy hắn tựa như như yến vũ đâm thủng ngày mưa xám xịt, xuyên qua màn liễu rủ, song chẳng vương một chiếc lá.
Máu tươi bắn ra, nhưng Khánh Trần không hề liếc người chết lấy một cái, mà hắn nhìn chòng chọc vào người tiếp theo!
Bảy người còn lại hợp lực xông lên, dù sao tất cả mọi người đều mới hồi sinh không có gì cả, hoàn toàn không sợ chết, cho dù họ chết tám người, còn thừa một người giết được Khánh Trần cũng là thắng lợi!
Nhất định phải xả cơn tức này!
Thế nhưng Khánh Trần vốn cực kỳ hung mãnh không tiến lên mà lùi lại, lượn quanh họ ngay cạnh điểm ra đời.