CHƯƠNG 2810: TRÂU BÒ Khi đó Lý Vân Thọ cũng không có lo lắng cho mình, mà lại lo lắng cho các tướng sĩ Quý thị đến Tây Nam, liệu họ có thể bị xa lánh hay không.
Đợi đến khi Khánh Trần đi rồi, Lý Vân Mộ cũng đến trang viên ở sườn núi, ở sau lưng Lý Vân Thọ gọi một tiếng đại ca.
Lúc đó Lý Vân Thọ nói, bắt đầu đi, chúng ta không có thời gian chần chừ nữa.
Tất cả đều được định sẵn trong số phận, một số người cẩn thận duy trì “Chuyến tàu định mệnh” này và lái đến đích đã định của nó.
Khánh Trần bỗng nhiên nhìn về phía Khánh Kỵ nói: