CHƯƠNG 474: TRÒ CHƠI Nói xong, trong bóng tối lại truyền đến tiếng ho khan dữ dội.
Khánh Trần mơ hồ nhìn thấy đối phương lấy ra một chiếc khăn tay rồi đưa lên che miệng, sau đó, mùi máu tươi lập tức tràn ngập trong không khí.
Khánh Trần bỗng nhiên hiểu ra một điều, đối phương nói không còn thời gian là có ý gì.
"Ảnh tử tiên sinh."
Khánh Trần nói: