CHƯƠNG 1922: CHÚC MỪNG “Không đâu.”
Khánh Trần lắc đầu nói:
“Nếu hắn khống chế được thử triều thì chắc chắn hắn sẽ rút theo thử triều về vùng hoang dã, hắn biết rất rõ rằng trốn ở đây thì chỉ có thể chờ chết. Đương nhiên là nếu hắn không chịu ra, ta cũng có cách.”
Khánh Nhất hỏi:
“Căn phòng này có đường nối với cống thoát nước không? Ta có cần dẫn người đi trông chừng từng cống thoát nước ở các giao lộ để đề phòng chúng rút lui từ dưới lòng đất không?”