CHƯƠNG 1944: BỐN TIẾNG NỮA Khánh Trần quay người đi ra ngoài:
"Người tên Tống Niểu Niểu kia, nếu như làm theo lời chúng ta thì cũng đừng trách móc nặng nề."
Khánh Dã ngầm hiểu trong lòng.
Khánh Trần nhìn hắn một cái, cau mày nói:
"Trước đó, lúc đi theo đoàn phim, vì ta mà làm cho họ chịu nhiều đau khổ, là ta nợ toàn bộ người trong đoàn làm phim, đừng nên nghĩ nhiều."