CHƯƠNG 1953: BẤT NGỜ Khánh Trần đã hạ quyết tâm bỏ gánh, hắn không thể lãng phí cả đời ở thành phố này, hắn còn có rất nhiều việc cần hoàn thành, việc quản lý một thành phố không giữ chân hắn được.
La Vạn Nhai nghe Khánh Trần nói thế thì cảm thấy đau đầu không thôi, hắn vội nói:
“Ông chủ à, bao nhiêu việc thế này không thể giao cho một mình ta, không thể cho ta nhiều quyền lực như thế được đâu!”
“Dùng người thì không nghi ngươi, nghi người thì không dùng người, đây không phải là chuyện có quyền lực hay không, mà là vì ta tin ngươi.”
Khánh Trần mỉm cười: