CHƯƠNG 1965: BỎ CUỘC “Rõ ràng ngươi cũng nhận ra dù ngươi cố gắng thế nào thì ngươi cũng chỉ là một con người tầm thường.”
“Tám vách núi trước ngươi đều không leo lên được, lần nào cũng thất bại, sao bây giờ lại dám khiêu chiến vách núi Thanh Sơn thứ 9?!”
“Cuộc sống như vậy có phải bỏ cuộc thì sẽ dễ chịu không? Nếu như được sống lại một lần nữa, ngươi sẽ tiếp tục cố gắng hay là bỏ cuộc?”
Hồ Tĩnh Nhất nhỏ tuổi đứng trong bóng đêm, tiếng khóc dần dần ngừng lại.
Sắc mặt hắn trở nên bình tĩnh, hắn mở to mắt: