CHƯƠNG 2596: ĐẠN PHÁO Đồng đội hy sinh nơi đất khách nên có người dẫn hắn vượt qua bom đạn và khói thuốc sống, băng qua rừng cây và khe suối, bay qua núi cao và bình nguyên, trở lại cố hương nơi hắn sinh ra và lớn lên.
Hắn nên nằm ở thế giới hòa bình ấy, chờ đợi thịnh thế phồn hoa đến.
Sau đó, Khánh Trần chạy hơn 10 mét rồi nằm sấp xuống, đợi đợt bắn phá kết thúc thì lại chạy 10 mét nữa.
Hắn bắt đầu quên mất đau đớn, thậm chí dần quên mất mình đang ở đâu.
Trong đầu chỉ còn lại một điều duy nhất, về nhà.