Chương 1449: Không mượn được nữa rồi
“Bạn nhỏ đừng khóc.” Có du khách nhiệt tình đi qua an ủi.
Dương Viễn lau nước mắt: “Con đã để dành rất lâu, bây giờ bể hết rồi, em trai không còn gì để ăn nữa rồi.”
Bảo vệ trạm xe cũng đã vào tuổi trung niên, nhìn thấy tình huống như vậy trong lòng ông ta cũng cảm thấy áy náy. Nếu không phải do ông ta kéo cậu nhóc một cái thì những thứ này sẽ không bị bể.
Sau đó ông ta sờ vào túi mình phát hiện chỉ có hai trăm đồng, ông ta lập tức nhét vào tay Dương Viễn: “Bạn nhỏ à, chú nói con nghe, trên người chú cũng không còn nhiều tiền mặt, chỉ còn có hai trăm đồng thôi. Con cầm lấy đi, coi như chú đền cho con, được không nào?”