Chương 1489: Không cần cảm ơn tôi đâu
“Chủ nhiệm Trần, đây là phương thuốc của tôi, tôi muốn thế nào thì còn cần sự đồng ý của ông sao?” Lâm Phàm tỏ vẻ khó chịu nhìn chủ nhiệm Trần, tên này bộ có bệnh sao?
Chủ nhiệm Trần cố nén lửa giận trong lòng: “Lâm đại sư, hy vọng cậu có thể hiểu tầm quan trọng của phương thuốc này với vô số bệnh nhân trong xã hội, cậu có yêu cầu gì có thể đưa ra, nhưng tuyệt đối không thể độc quyền phương thuốc như vậy.”
“Ừ, ông có phải có bệnh hay không, tôi nói độc quyền lúc nào đâu?” Lâm Phàm khó chịu nói.
Chủ nhiệm Trần nghe vậy không khỏi bật cười, xem ra Lâm đại sư cũng biết tốt xấu đấy, sau đó dịu giọng lại.