Chương 1716: Thế sự khó lường, tài phú không phải vĩnh hằng
Sau khi Ngô Hoán Nguyệt rời đi, có một diễn viên bất mãn nói: "Đạo diễn, Hoán Nguyệt thật sự là không chuyên nghiệp.”
Đạo diễn trừng mắt một cái: "Nói bậy cái gì vậy, sinh nhật của cha Lâm đại sư lớn như vậy, nên phải đi, nếu như không phải Lâm đại sư không gọi cho tôi thì tôi cũng muốn đi rồi.”
Mọi người không nói nên lời, không còn gì để nói nữa.
"Cha, mua đồ đắt tiền như vậy làm gì, như này cũng không tốt. Con nghĩ, cha mua đồ đắt như vậy, các bạn học khác của cha thấy được, sau này có chuyện gì cũng gọi cha để cha mua mấy đồ đắt như vậy tặng họ đó." Hoàng Vân Ca có chút bất mãn nói, bọn họ vừa mới đến Trung Châu, vốn nên để cho đối phương đến tiếp đãi một chút. Thế nhưng cha mình thì hay rồi, không liên lạc với người ta mà còn cố ý đến trung tâm thương mại để mua quà tặng.