TRUYỆN FULL

[Dịch] Nhân Sinh Hung Hãn

Chương 247: Bánh kếp khách sạn Duyệt Hải Đại

Chương 247: Bánh kếp khách sạn Duyệt Hải Đại

Trong xe.

“Trương tổng, đã nghiên cứu được bánh kếp rồi, ngài hãy thử một chút xem.”

Trương tổng vẫn còn đang phiền não. Nếu ông ta đầu tư nhân lực lớn như vậy mà không thành công thì quá thiệt hại nên thời điểm nhận được cuộc gọi, tâm trạng vô cùng phấn khích.

“Được! Được! Làm tốt lắm! Bây giờ tôi sẽ trở lại ngay lập tức.”

Tin tức này đã đánh bay đám mây đen trên đầu Trương tổng, mặt trời cũng ló dạng. Ông ta không kịp chờ đợi muốn quay về xem ngay lập tức, muốn biết tình hình cụ thể như thế nào.

Nếu thật sự nghiên cứu được, vậy giàu to rồi.

Chương 148: Điều này rất thực tế.

Hôm sau.

Tại phố Vân Lý.

Điền Thần Côn nhíu mày: “Hôm nay xảy ra chuyện gì vậy? Hình như người xếp hàng ít đi rất nhiều.”

Lâm Phàm ngẩng đầu, lộ ra vẻ tươi cười: “Rốt cuộc vị Bồ Tát nào đã phù hộ cho ta vậy? Hiếm lắm mới được nhàn hạ như vậy.”

Điền Thần Côn trợn trắng mắt: “Sao cậu có thể không lo lắng như thế? Ít hơn một nửa số người rồi đó.”

Lâm Phàm cười nói: “Điều này không phải rất tốt sao? Mỗi ngày chỉ bán mười phần bánh, nhiều người tới như vậy để làm gì?”

Điền Thần Côn sững sờ. Ông ta không phản bác được, cũng không biết phải phản bác như nào, ông ta cũng cảm thấy lời nói này rất có đạo lý. Mỗi ngày chỉ bán mười phần bánh, vậy cũng chỉ cần giữ lại 10 người là đủ rồi.

Ngô U Lan xem điện thoại di động, lúc này đột nhiên kêu lên một tiếng kinh ngạc: “Lâm đại sư, anh mau xem tin này đi.”

“Khách sạn Duyệt Hải Đại Thượng Hải, toàn bộ đầu bếp nghiên cứu khoảng nửa tháng đã làm ra loại bánh kếp có hương vị không thua gì món bánh kếp ở phố Vân Lý của Lâm đại sư ...” Ngô U Lan đọc từng chữ, càng đọc càng kinh ngạc.

Nghe được tin tức này, Lâm Phàm lại không lo lắng một chút nào. Hắn biết loại bánh kếp này căn bản không ai có thể làm ra được, năng lực của bách khoa toàn thư lại có người vượt qua được sao?

“Hả? Xem ra đây chính là nguyên nhân làm số người xếp hàng giảm mất đi.” Lâm Phàm nhàn nhã tự đắc nói, cũng không đặt chuyện này trong lòng.

Điền Thần Côn sững sờ: “Không thể nào! Thực sự có thể nghiên cứu được sao? Cô nói có phải sự thật không vậy?”

Lâm Phàm cười cười: “Quan tâm có thật hay không làm gì? Chuyện cũng chẳng có quan hệ gì với chúng ta, ông mau đi phát số đi.”

Điền Thần Côn gật đầu một cái, nhưng trong lòng vẫn còn nghĩ về chuyện này. Cái khách sạn Duyệt Hải Đại này hắn biết, thậm chí cái tên Trương tổng kia ở trong ký ức của ông ta vẫn còn như mới. Chính là ông chủ muốn hợp tác cùng Lâm Phàm. Không ngờ chỉ mấy ngày ngắn ngủi mà ông ta đã nghiên cứu được cách làm, đồng thời còn tuyên truyền trắng trợn, làm tin tức bay đầy trời.

Người dân thành phố ở bên ngoài thảo luận.

“Mọi người hôm nay đều đi đâu hết rồi? Hình như không hợp lý lắm.”

“Nghe nói khách sạn Duyệt Hải Đại đã nghiên cứu được bánh kếp, hương vị gần như bánh kếp của Lâm đại sư làm, mọi người đều qua đó mua rồi.”

“Không thể nào! Chuyện thật hay giả vậy?”

“Sao tôi biết được chứ? Tôi cũng chưa ăn thử, chỉ là tin này đã được đăng lên rồi nên chắc không phải tin giả đâu.”

“Kệ họ đi! Tôi chỉ thích bánh kếp của Lâm đại sư thôi! Bọn họ thích làm gì thì làm, tôi cũng không qua bên đó mua đâu.”

“Tôi cũng vậy! Mấy người này cũng thật không có tiền đồ, nghe thấy nơi nào có tin tốt là biến mất ngay.”

......

Điền Thần Côn phát thẻ số ra ngoài, mặc dù người xếp hàng ít hơn một nửa, nhưng số lượng người xếp hàng như vậy đối với một cửa hàng nhỏ mà nói thì vẫn rất đông đúc.

Lúc này, một đám người đi từ bên khách sạn Duyệt Hải Đại ra, trong tay cầm bánh kếp, vội vàng ăn thử.

“Ngon quá! Thực sự là quá ngon!”

“Mặc dù không ngon như bánh của Lâm đại sư làm, nhưng mùi vị thì khỏi bàn, ngon tuyệt!”

“Món bánh kếp này có thể xếp thứ hai.”

“Tôi chưa ăn bánh kếp của Lâm đại sư bao giờ, cũng không rõ hương vị bánh của hắn như thế nào, nhưng tôi thấy món bánh kếp của khách sạn Duyệt Hải Đại này mới là ngon nhất.”

“Nhưng tôi cảm thấy hình như vẫn thiếu chút gì đó, loại cảm giác này rất khó nói.”

......

Những người xếp hàng bên này nhìn bánh kếp trong tay bọn họ, hơi nghi hoặc, có người nhịn không được vội hỏi: “Bánh kếp của khách sạn Duyệt Hải Đại ngon như vậy sao?”

Người đi ngang qua chợt dừng bước lại: “Đương nhiên rồi, thực sự rất ngon đấy! Chỉ là so với bánh kếp của Lâm đại sư thì vẫn kém một chút, cũng có chút gì đó hơi là lạ. Nhưng mà nói chung thì vẫn rất tuyệt.”

Một vài người dân thành phố là người trung thành luôn ủng hộ bánh kếp của Lâm đại sư nói: “Sao có thể? Món bánh kếp của Lâm đại sư chính là ‘thiên hạ đệ nhất’, ngay cả khách sạn Duyệt Hải Đại cũng không thể so sánh được.”

“Điều này cũng không chắc, Lâm đại sư có thể làm được, không có nghĩa người khác không thể làm.”

“Tôi không tin! Tôi chờ bánh kếp của Lâm đại sư.”

Đới với những lời ra tiếng vào ở bên ngoài, Lâm Phàm căn bản không để trong lòng, muốn sánh vai cùng bánh kếp của bách khoa toàn thư, mấy người đang nói giỡn à?

Nhưng nếu khách sạn Duyệt Hải Đại có thể làm ra được bánh kếp như vậy, hắn cũng rất bội phục, thực sự khá lợi hại.