Chương 338: Món quà
Lâm Phàm xua tay từ chối ý tốt, làm cảnh sát tuy rằng không tệ, nhưng sau khi làm cảnh sát thì gánh nặng này có chút nặng nề, cho nên vẫn là đừng tham gia.
Lãnh đạo Hà cười to với lãnh đạo Trần: "Lão Trần à, ông đây là muốn kéo nhân tài vào hố của ông sao, bọn tôi còn chưa nói gì thì ông đã lập tức mở miệng. Ông nói xem, bọn tôi có thể đồng ý cho ông thực hiện ý đồ này được sao?”
Trân lãnh đạo cười cười: "Sao không thể, tôi coi trọng cậu ta. Hiện tại cậu nhóc trẻ tuổi này có bản lĩnh như vậy, nếu không tuyển vào thì thật là đáng tiếc.”
Lâm Phàm cười nói: "Đa tạ các vị lãnh đạo yêu thương, bản thân tôi thật sự không có bao nhiêu bản lĩnh, cho nên không dám làm phiền các vị lãnh đạo đâu ạ.”