Chương 681: Cầu tranh
Đào Thế Cương chắp tay nói: "Đây là bạn tốt tri kỷ của tôi Nguyệt Thu Cư Sĩ, hôm qua chúng tôi thấy được bức tranh trên phát sóng trực tiếp kia trong lòng kinh động như gặp thiên nhân. Vì vậy mới ngồi máy bay ngay trong đêm từ thủ đô đến đây muốn một lần được gặp Lâm đại sư."
Nguyệt Thu Cư Sĩ bên cạnh nhìn Lâm Phàm, nhìn từ trên xuống dưới, trong lòng ông ta cảm thấy rất kỳ lạ, tuổi còn trẻ nhưng đã có năng lực đến thế này quả thật không giống với người thường.
Triệu Minh Thanh đứng ở một bên: "Lão sư, nếu khách đã đến đây rồi vậy thì tiếp đãi khách trước đã."
Đào Thế Cương và cư sĩ Nguyệt Thu đều sững sờ có chút ngạc nhiên nhìn Triệu Minh Thanh, người này tuổi tác so với bọn họ không chệnh lệch bao nhiêu đâu, sao lại gọi người trẻ tuổi này là lão sư chứ?