Chương 1051: Một tỷ
“ Thần y, sáu trăm triệu không nhiều, nhưng chắc chắn không ít, cậu đúng là khiến tôi bội phục vô cùng.” Thanh Châu nghiến răng nghiến lợi nói, coi như cho thằng nhãi này thì cũng phải xem nó có mệnh để nhận hay không mới được.
Lâm Phàm, nói: "Mã Gia, ông không cần bội phục tôi, tôi chỉ là đang giúp huynh đệ của mình cầm lại số tiền mà hắn nên có. Số tiền này vốn dĩ cũng không phải của ông, cầm trong tay chắc gì đã thoải mái đúng không?”
“ Cậu có ý gì?” Mã Thanh Châu nhìn Lâm Phàm, không hiểu hắn nói rốt cuộc là có ý gì.
Lâm Phàm mở miệng, nói: "Vương Minh Dương, có nhớ không?"