Chương 1116: Lần này tôi muốn vẽ bức tranh lớn nhất
Ông Trịnh cười: "Lão Lâm, tôi ngóng sao ngóng trăng, cũng không bằng trông mong cậu tới."
Tiểu Vương tiến lên: "Lâm đại sư, để tôi cầm hành lý cho ngài."
“Cảm ơn, Tiểu Vương." Lâm Phàm gật đầu, không nói thêm gì, đưa vali cho Tiểu Vương.
Ông Trịnh thật sự còn có chút nghi ngờ: "Lão Lâm, không phải tôi không hoan nghênh cậu nhưng tôi muốn hỏi một chút, sao lần này cậu lại tới sớm như vậy? Không phải cậu có việc gì khác để làm ở đây chứ?”